Thầy giáo Dương Chí Công- Người thắp lửa yêu thương từ tấm lòng nhân hậu
- 12/08/2025
- Ban Thông tin truyền thông
- 44
Trong dòng chảy nhịp sống của đất Thoại Sơn – An Giang, có người thầy không chỉ gieo chữ, mà còn âm thầm gieo mầm nhân ái vào cuộc sống bao người. Đó là thầy giáo Dương Chí Công – người thầy mẫu mực trên bục giảng, và là ngọn đuốc ấm áp trong lòng bà con nghèo khó, trong dòng tộc Họ Dương.
Một đời gieo chữ, một tấm lòng gieo yêu thương
Thầy Công là người thầy dạy giỏi, tâm huyết với sự nghiệp giáo dục. Nhưng điều khiến nhiều người nể phục không chỉ là kiến thức hay khả năng giảng dạy, mà là cái tâm, cái tình thầy dành cho cộng đồng. Dù cuộc sống riêng còn bộn bề, vợ thầy- người bạn gắn bó cả đời đang nằm liệt giường vì nhũn não, nhưng chưa một lần người ta thấy thầy chùn bước trước những việc ý nghĩa.
Thầy là người khởi xướng thành lập Nhóm từ thiện Hoa Sen đất Thoại – một cái tên mộc mạc mà thấm đẫm tình người. Từ nhóm nhỏ vài thành viên, với sự kết nối bền bỉ của thầy, Hoa Sen đất Thoại đã lan tỏa lòng nhân ái đến nhiều mảnh đời cơ cực: từ bếp ăn từ thiện đến những phần quà nhỏ tiếp sức người bệnh, đến những mái nhà tình thương dựng lên giữa đồng quê hiu quạnh, phát thưởng học sinh Họ Dương có thành tích tốt cuối năm, đóng bảo hiểm y tế, tặng quần áo, sách giáo khoa, cặp sách cho học sinh nghèo đầu năm, cho quà bà con Họ Dương nghèo bệnh tật, trao xe đạp cho học sinh nghèo, tiếp sức Trung tâm bảo trợ tỉnh An Giang chăm lo các người già neo đơn bệnh tật, tâm thần, trẻ mồ côi, cấp phát xe lăn người bệnh, cho mượn bình ô xy cho người bệnh, giúp hòm gương ma chay cho người nghèo, chuyển bệnh miễn phí. Mỗi đồng tiền quyên góp là một tấm lòng và thầy chính là cầu nối, là người thắp lên niềm tin cho bao gia đình nghèo.
Toàn cảnh bếp ăn tình thương Hoa sen đất Thoại do Dương Chí Công tạo dựng
Gắn kết dòng tộc – dựng xây nghĩa tình
Không dừng lại ở hoạt động thiện nguyện xã hội, thầy Công còn là người có tâm với công tác dòng tộc Họ Dương. Ông là người truyền cảm hứng, gắn kết bà con cùng dòng họ bằng tình nghĩa máu mủ. Nhờ sự năng nổ, nhiệt huyết, 02 Mái ấm Họ Dương được xây mới và trao tặng cho những gia đình cùng họ gặp khó khăn về chỗ ở. Đó không chỉ là nơi che mưa nắng, mà còn là biểu tượng cho tình thân, sự đùm bọc và lòng sẻ chia trong cộng đồng dòng họ.
Ông Dương Phước Nhan, quê ở Định Thành (cũ), nay là Định Mỹ, nhà nghèo tuổi cao lại bệnh tật triền miên. Mấy chục năm rồi, cả gia đình con cháu sống chen chúc trong căn nhà tạm bợ, mái dột, vách nghiêng, mùa nắng thì nóng như lửa, mùa mưa thì lo sợ gió sập nhà. Nhờ sự quan tâm của Hội đồng Họ Dương huyện Thoại Sơn cũ, nhờ tấm lòng của bà con dòng tộc, ông có mái ấm Họ Dương khang trang, kiên cố. Nhìn căn nhà mới, ông không cầm được nước mắt. “Đời tôi khổ đã quen, nay được Họ Dương Thoại Sơn dang tay đỡ nâng, tôi cảm thấy ấm lòng vô cùng. Không chỉ là một căn nhà, mà đây là tình nghĩa, là cái tâm, cái tình của dòng họ dành cho nhau.”, ông Nhan xúc động nói.
Ông Dương Chí Công (thứ tư từ trái sang) trao bảng tượng trưng cho ông Dương Phước Nhan, một trong những người Họ Dương có cuộc sống khó khăn về nhà ở
Ông Dương Đình Chương (thứ tư từ phải qua) mạnh thường quân hỗ trợ 2 Mái ấm Họ Dương do Dương Chí Công vận động
Giữa khó khăn vẫn không quên người khó
Thật cảm động khi biết rằng, người đàn ông miệt mài với các chương trình thiện nguyện, đến từng xóm ấp để trao tiền, dựng nhà, hỗ trợ người nghèo… lại chính là người đang ngày ngày chăm sóc người vợ nằm liệt giường. Nhưng với thầy Công, đó không phải là gánh nặng, mà là bổn phận, là tình nghĩa vợ chồng. Sự kiên cường của thầy khiến người ta càng thêm khâm phục, càng quý mến hơn trái tim rộng lớn ẩn sau dáng vẻ lặng thầm.
Với thầy, giúp người nghèo không chỉ là một việc thiện, mà còn là một bổn phận thiêng liêng của người còn đủ đầy sức khỏe, tri thức và trái tim biết rung động trước nỗi đau người khác. “Nếu tôi còn đi được, còn nhìn thấy, còn nghe được tiếng kêu cứu của những phận nghèo… thì tôi còn phải bước tiếp. Vì tôi hiểu, mình may mắn hơn họ. Họ Dương là cái gốc, ai nghèo, ai khổ, mình không giúp thì ai giúp.” Thầy Dương Chí Công chia sẻ trong một lần đi cất nhà cho Họ Dương.
Với tâm niệm ấy, thầy luôn đặt người Họ Dương có hoàn cảnh khó khăn vào sự ưu tiên. Không phải là phân biệt, mà là giữ trọn nghĩa dòng tộc, gắn bó như mạch nguồn máu chảy chung. Những ngôi nhà Họ Dương được dựng lên từ lòng nhân ái của thành viên Họ Dương đóng góp trong đó phải kể đến ông Dương Đình Chương- nhà tài trợ.
Giúp người – là giúp chính mình sống có ý nghĩa
Gia cảnh không trọn vẹn khi người vợ yêu thương đang từng ngày nằm bất động, nhưng thầy Công chưa bao giờ lấy đó làm lý do để rút lui khỏi con đường thiện nguyện. Với thầy, mỗi việc làm tử tế không làm tiêu hao sức lực, mà bồi đắp thêm nội lực sống, khiến tâm hồn được chữa lành.
Chủ tịch Hội đồng Họ Dương tỉnh An Giang, ông Dương Thành Vui, xúc động chia sẻ:“Thầy giáo Dương Chí Công không chỉ là người thầy tận tâm trong sự nghiệp trồng người mà còn là một người con ưu tú của dòng Họ Dương. Với tôi, thầy Công là biểu tượng của lòng nhiệt huyết, của tinh thần sống vì cộng đồng, vì dòng tộc một cách trọn vẹn và đầy trách nhiệm. Thầy Công luôn đau đáu với những phận đời khó khăn trong bà con Họ Dương, đặc biệt là những người yếu thế, neo đơn, bệnh tật. Chính thầy là người khởi xướng và kiên trì xây dựng mô hình ‘Mái ấm Họ Dương’ – nơi không chỉ là chốn che mưa che nắng, mà là tổ ấm nghĩa tình, là sự kết nối yêu thương của cả cộng đồng.”
Một số hình ảnh người nghèo được nhận quà, nhận tiền trị bệnh được Dương Chí Công vận động Mạnh thường quân hỗ trợ.
Giữa cuộc sống còn nhiều lo toan, có những con người như thầy Dương Chí Công là ngọn lửa sáng soi đường cho những ai đang lạc lõng, là nhịp cầu nối những tấm lòng nhân ái với những phận đời cần giúp đỡ. Thầy không chỉ là người dạy chữ – mà là người dạy đời bằng chính hành động sống tử tế, yêu thương và nghĩa tình.
Với thầy, cho đi là còn mãi – và hành trình gieo yêu thương của thầy chắc chắn sẽ còn tiếp tục, như đóa sen đất Thoại rạng ngời giữa bùn lầy cuộc sống, lan tỏa hương thơm của lòng nhân hậu khắp mọi nẻo đường quê hương.
Trong mỗi bước chân thiện nguyện của thầy Dương Chí Công, người ta không chỉ nhìn thấy tấm lòng vị tha mà còn cảm nhận rõ nét suy nghĩ sâu sắc, đầy trách nhiệm và tình nghĩa với quê hương, dòng tộc. Thầy tâm sự: “Mỗi lần trao phần quà, mỗi lần giúp được ai đó dựng lại mái nhà, tôi thấy mình sống thêm một lần nữa. Thương vợ thì càng phải thương người, vì chỉ có tình thương mới xoa dịu được nỗi đau”.
Dương Bảo