Bạn tình vĩnh cửu của nhà thơ Dương Phương Thành
- 19/04/2018
- Ban Thông tin truyền thông
- 1993
Anh Dương Phương Thành đã xuất bản 03 tập thơ:
– Cánh diều bay (đã tái bản có bổ sung thêm 15 bài mới)
– Bảng lảng dấu xưa
– Tiếng lòng
Và lần này, anh ra mắt cuốn thứ tư “Thu Vàng”.
Trong lời nói ở đầu sách, anh viết: “Tình yêu và thơ là cặp bạn tình vĩnh cửu”. Tôi muốn nhấn mạnh, chính Anh và Thơ là cặp bạn tình tha thiết đó.
Trong tập thơ 102 bài của Thu Vàng, ta thấy tình yêu thơ của anh được thể hiện đậm đà trong tình yêu quê hương đất nước, yêu nghề giáo thân thương, yêu cha mẹ vợ con và cả những… say nắng bất ngờ nhưng vô tội – bởi người yêu ghi dấu ấn trong tập thơ này chính là người vợ, người bạn đời đã khiến anh viết những câu thơ cảm động:
“Thương ai giữ trọn một đời
Cất giùm thương nhớ, giữ lời trả sau
Đời người, ngày tháng qua mau
Tóc xanh, xuân ấy đổi màu đấy em
Cuộc đời đâu tối – đâu đen
Tình yêu xanh mãi, xanh thêm từng ngày”.
Còn nữa:
“Thương nhau biết mấy cho vừa
Yêu nhau từ thủa mộng mơ vào đời
Tình người đẹp lắm em ơi
Giữ sao cho mãi xanh tươi mặn mà”…
Mối tình chồng vợ thủy chung ấy khiến người đọc cảm động và trân trọng.
Tình yêu quê hương của anh cũng thật đậm đà:
“Khoảng trời xanh thơ ngây
Phủ làng quê bé nhỏ
Khắc trên từng con ngõ
Những mảnh đời thân thương
Mùa hội làng muôn thủa
Gọi ta về quê hương”…
Trong nỗi nhớ Mẹ của anh, ta đọc thấy tình quê hương đau đáu:
“Con về nhà cũ chiều nay
Chỉ con với lá rơi đầy, mẹ ơi!
Vắng mẹ, mãi vắng mẹ rồi
Ngõ xưa nghe gió chơi với não nùng
Mình con ôm nỗi nhớ nhung
Vẳng nghe mẹ gọi hòa trong gió trời”
Và:
“Đây rồi bến nước quê ta
Mừng làng ngõ xóm thay da đổi màu
Nhà tranh chìm, nổi nhà lầu
Càng thương nhớ mẹ đi… lâu không về
Bâng khuâng chậm bước chiều quê
Thấy vầng hoa thắm xum xuê quanh người”…
Là thầy giáo lâu năm, anh hiểu sự chia xa của vợ chồng cô giáo và anh lính ngoài đảo xa:
“Nay anh ở đảo xa, xa lắm
Súng nắm trong tay canh giữ biển trời
Em vui cùng với bày con nhỏ
Viên phấn trong tay tô thắm cuộc đời
Ngày mai giặc rút, anh về phép
Cây bàng xưa ấy… đón anh vui.”
Là thầy giáo hơn 40 năm, Dương Phương Thành luôn xao động mỗi khi nghe tiếng trống trường:
“Trong veo tiếng trẻ học vần
Ngẩn ngơ nghe tiếng trống ngân vang trường
Lẻ loi đếm bước… vấn vương
Khúc thương, khúc nhớ, khúc buồn theo ta”
Và đây là chút… say nắng ở một nhà thơ suốt đời yêu cái đẹp – Nó cũng trong trẻo và vô tư như chúng ta yêu bông hoa đẹp, yêu ánh nắng mặt trời, yêu làn gió mùa thu… Thơ anh cũng thảng thốt, đượm buồn mà đầy thương cảm:
“Nhìn trăng trôi giữa mây trời
Càng quên, càng nhớ – càng vời vợi xa!
Trăng thu vằng vặc hoàng hoa
Gió thu man mát thướt tha rải buồn
Mong sao di động rung luôn”…
Tập thơ Thu Vàng của nhà thơ Dương Phương Thành, là thâm sự rất chân tình của mt trái tim đa cảm, mơ mộng và yêu đời, yêu người. Anh có tâm hồn thi sỹ. Những nét đẹp của cuộc đời anh đều muốn gìn giữ, muốn lưu lại trong những vần thơ dịu dàng và xao xuyến. Hy vọng anh sẽ còn xuất bản nhiều bài thơ dãi bầy tâm sự với chúng ta – những người yêu mến và quý trọng anh.
Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn