Chùm thơ của Dương Văn Mưu
- 22/06/2023
- Ban Thông tin truyền thông
- 609
1. Nhà cũ
Nơi mẹ tô đen gác bếp
Bồ hóng còn in trên vết đứt tay.
Nơi cha đặt cây nóc từ hồi hai mươi bảy tuổi
Chiếc giường tre, mẹ trở dạ sáu lần.
Nơi các chị tôi nâng váy theo chồng
Mẹ trốn góc buồng rưng rức khóc trông.
Nơi vợ tôi về cúi đầu khấn vái tổ tiên làm dâu dòng họ
Mẹ rạng rỡ đón mừng.
Nơi con tôi sinh ra
Cội nguồn giờ chỉ còn khắc trên dòng quê quán…
Đêm mơ về nhà cũ
Ánh trăng buông trên bậu cửa
Chum tương góc vườn bàng bạc mặn
Cây nhãn Hưng Yên trở mình trách giận
Hàng cau, giàn trầu lặng thinh
Những giọt mưa tủi phận mình
Mong một mái hiên để nép.
Nhà cũ bán mất rồi
Giấc mơ nào cũng dột…
2. Cánh đồng tháng Mười
Cánh đồng tháng Mười rộn rã tiếng máy reo
Thóc lúa hân hoan chờ bàn tay người hái
Gió heo may đùa trên mắt mẹ
Vết chân chim khoe những nụ cười
Cánh đồng tháng Mười có bóng em tôi
Sau giờ tan ca lại về thu hoạch
Áo công nhân lấm lem bùn đất
Thóc lúa nặng bao khấp khởi về nhà
Cánh đồng tháng Mười in bóng mẹ cha
Cặm cụi mót bông lúa vàng còn sót
Bàn tay nâng niu niềm vui mùa gặt
Gót chân chai sần gốc rạ rưng rưng
Cánh đồng tháng Mười vẳng tiếng sao không trung
Lũ trẻ chân trần nâng diều đón gió
Bờ đê chiều, trâu bò thong dong gặm cỏ
Mẹ quẩy lúa về, nắng ấm phía sau lưng…
3. Vá
Mẹ vá cánh đồng bằng những nhánh mạ non
Cha vá khu vườn bằng sum suê cây trái
Con suốt một thời mê mải
Đâu biết miếng vá mùa màng vẫn lặng lẽ tỏa hương…
Rồi con lớn lên
Bươn chải giữa dòng đời giông gió
Mẹ lại chắt chiu vá từng niềm vui nhỏ
Cha vá miệng đời cho con bớt đắng cay
Áp vào tay mẹ sớm nay
Vệt chai sạn cứa lòng con thật khẽ
Tựa vai cha
Con giật mình chạm vào miếng vá
Áo cha rách rồi
Lặn lội một đời
Lành ước mơ con…
4. Bên dòng thư chị
Lá thư cuối cùng chị viết cho em
Mùi đạn bom lem tờ giấy trắng
Giọt mồ hôi rơi miền chát mặn
Nét chữ hao gầy đong nỗi nhớ mong
Đằng đẵng quê nhà thầy mẹ ngóng trông
Thương con gái xa nhà đi kháng chiến
Bỏ lại sau lưng tình yêu đầu mới chớm
Tuổi thanh xuân trôi theo những chuyến tàu
Thư chị gửi về, sao em thấy nhói đau
Chị bảo rằng: Chiến tranh ngày càng ác liệt
Mong manh lắm sự sống và cái chết
Trước đạn bom vẫn ngẩng cao đầu…
Đêm Noel ấy, Chúa ở đâu?
Để Lưu Xá nhuốm màu khói lửa
Những chị, những anh không còn nữa
Đại đội 915 còn lại bao người?
Trước bia ghi danh, em bỗng nghẹn lời
Gửi vào trang thơ cồn cào thương nhớ
Dưới lớp đất kia là 60 ngôi sao nhỏ
Lấp lánh đêm đêm canh giấc ngủ cho đời…
5. Chổi rơm
Mẹ ngồi bện tết chổi rơm
Trải bao mưa nắng đượm thơm mùa màng
Rơm khô chuốt sợi óng vàng
Như cuộc đời mẹ tảo tần nuôi con
Chổi rơm – mẹ quét vẹt mòn
Cho con luôn được vuông tròn, an vui
Xa con mẹ lại ngậm ngùi
Quét mưa, quét nắng, tủi buồn tan đi
Lắng trong tiếng chổi thầm thì
Nghe như tiếng mẹ vỗ về bên con
5. Đồng chiêm
Mẹ ru thân lúa bờ ao
Mồ hôi bắt nhịp vọng vào thinh không
Nắng cô đơn giữa cánh đồng
Một đời mẹ, thấm long đong nỗi niềm
Mạ non mẹ cấy đồng chiêm
Bùn sâu nước trũng thân mềm lắt lay
Tháng Giêng bạc áo nâu gầy
Lưng còng mẹ dặm đợi ngày lúa lên…
Gửi thương, gửi nhớ đồng chiêm
Cò con lạc giọng giữa miền ca dao
Chiều nay bước thấp bước cao
Tìm về đồng mẹ chênh chao nỗi buồn…
6. Đường quê
Đường quê cõng lúa chiêm vàng
Thênh thang máy gặt rộn ràng thóc reo
Đi qua những tháng năm nghèo
Nông thôn đổi mới tình keo nghĩa đầy
Đồng xa diều sáo căng dây
Cánh cò chở nắng tô mây thắm hồng
Gió vi vu giữa cánh đồng
Nhẹ nâng những tấm lưng còng chốn quê
Lúa vàng rắc mật bờ đê
Mẹ tôi quẩy nắng đi về trong thôn …
7. Quê ngoại
Quê ngoại hiu hiu gió thổi
Cổng làng hun hút rêu xanh
Bàn chân con đi mát mịn
Véo von chim hót trên cành
Quê ngoại vi vu cánh diều
Đê làng nâng bàn chân nhỏ
Lũ trẻ gò lưng níu gió
Vô tư răng sún chân trần…
Quê ngoại nghiêng nghiêng bóng chiều
Ông bà hiền từ dưới cỏ
Rưng rưng mắt con nhòa đỏ
Tuổi thơ bám gót theo về…
8. Lối quê
Lối quê giăng mắc rơm vàng
Bàn chân rối nhịp khẽ khàng bước qua
Còn đâu dấu dép ông bà
Còng lưng gẩy nắng, sạm da ngày mùa
Mong trời đừng chợt đổ mưa
Rơm vàng lại ướt, mẹ vừa nghỉ tay
Bữa trưa vắt vẻo qua ngày
Lo cho hạt thóc khô đầy góc sân
Lối quê rộn tiếng ve ngân
Mồ hôi bắt nhịp chuyên cần sớm trưa
Làng quê đang độ ngày mùa
Lối quê dẫn nẻo xa xưa tìm về