Trang thơ Họ Dương: Lặng thầm
- 11/08/2016
- Ban Thông tin truyền thông
- 2603
Mẹ tôi thường gom từng mụn vải
Áo rách giặt sạch phơi trên ngọn rào
Chiếc đĩa cây trúc con mèo nhảy vỡ
Cha tôi cất cùng những trang sách cũ trong hòm.
Đêm đêm cha ngồi cạnh ngọn đèn con
Ánh mắt thẳm sâu đằm trong điển tích
Trước giờ tất niên, người đóng lên tường quyển lịch
Hương trầm tỏa lặng thầm trong tiếng gió sang xuân!
Cơn mưa trôi cánh buồm giấy góc sân
Tuổi học trò leo vẹt chùm rễ đa ngôi đình cổ
Bạn bè trang lứa ra đi, bến sông nắng đổ
Hoa lý lặng thầm rơi xuống thềm khuya.
Tiếng cuốc kêu da diết bờ tre
Đất sau mùa vùi vào lòng gốc rạ
Câu ca dao gieo cùng mầm mạ
Nở lặng thầm nên gương mặt quê hương!
Khi tôi cùng em gặp gỡ những nẻo đường
Khi cài cúc áo con che là gió buốt
Khi sau chiến tranh
Người bạn gái âm thầm khóc sau cánh liếp
Nhìn đàn chim cuối mùa rét bay về
Khi đi tìm dáng thanh cao cây trúc
Tôi chợt nhớ những gì cất giữ tháng năm xưa…
Tất cả đã lặng thầm ủ hòn than trong bếp
Cháy sang tôi ngọn lửa những câu thơ!
Dương Phượng Toại – Họ Dương Quảng Ninh
Ban Thông tin truyền thônghttp://hoduongvietnam.com.vn/
Bản tin điện tử Họ Dương Việt Nam. Chịu trách nhiệm nội dung: Ông Dương Văn Mão - Phó Ban Thông tin truyền thông Hội đồng Họ Dương Việt Nam.